Thơ Hồ Xuân Hương

Sách được đặt tại: Thư viện trung học
Tác giả: Nguyễn Thị Thuý Vân b.s.
Nhà XB: Thanh niên
Năm XB: 2008.
Thơ Hồ Xuân Hương
Hồ Xuân Hương, người làng Quỳnh Đôi, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An, là dòng dõi Hồ Phi Tích, con ông Hồ Phi Diễn và bà Hà Thị ở Hải Dương; sau ra ở phường Khán Sơn (gần Hồ Tây), huyện Vĩnh Thuận (Hà Nội). Lớn lên, bà ở thôn Tiên Thị (nay là phố Lý Quốc Sư, Hà Nội). Hồ Xuân Hương là người nổi tiếng đương thời về thơ Nôm. Bà lấy chồng hai lần: một lần lấy lẽ Tri phủ Vĩnh Tường; một lần làm vợ lẽ Tổng Cóc, đều là những cuộc tình duyên bất đắc dĩ. Sau khi góa chồng, bà đi ngao du sơn thủy ở khắp nơi, lấy ngâm vịnh làm vui.
Hồ Xuân Hương là một nữ thi sĩ sống ở giai đoạn cuối thế kỷ XVIII, đầu thế kỷ XIX. Được mệnh danh là “bà chúa thơ Nôm”, sáng tác của bà đã có nhiều đóng góp quan trọng đối với sự phát triển thơ Nôm dân tộc. Trong “gia tài” thơ Nôm của mình, Hồ Xuân Hương đặc biệt thành công với mảng thơ trào phúng, đả kích.
“Thơ Hồ Xuân Hương là đời Xuân Hương, là người của Xuân Hương trong đó. Thơ Xuân Hương là hồn, là xác, là mắt nhìn, tay sờ, chân đi, là nụ cười, nước mắt của Xuân Hương, là cá tính, là số phận của Xuân Hương. Người xưa nói: Không đổ máu huyết của mình vào trong văn, thì văn không hay. Đúng thế! Xuân Hương đã làm như thế”. (Trích “Đời tức là văn, văn tức là đời” – Xuân Diệu).